vendredi 29 août 2025

Chương 6: Ngô Hiểu Nguyệt Đến

 Danh sách chương                          Facebook

Chương 6: Ngô Hiểu Nguyệt Đến
Đô Thị Thần Hào Tầm Mỹ Hệ Thống (Bản Sắc)
Cử bôi yêu minh nguyệt
1084 Chữ
15:59 13/08/2021

Nửa giờ sau, Ngô Hiểu Nguyệt đã xuất hiện tại cổng chính của Quân Duyệt khách sạn.

Bước vào trong, cô hơi choáng ngợp trước sự xa hoa bên trong — rõ ràng trước đây cô gần như không bao giờ có cơ hội tới những nơi như thế.

— Ngươi tốt, ta đã hẹn ở phòng tổng thống, có thể giúp ta liên lạc chút được không? — cô hỏi lễ tân ở sảnh.

— Tiểu thư, xin hỏi tên của ngài là?

Cô lễ tân vừa giúp Thạch Lãng xử lý thủ tục đứng lên hỏi.

— Ta là Ngô Hiểu Nguyệt.

— Vâng, để tôi giúp ngài liên lạc.

Ngay sau đó, cô lễ tân cầm điện thoại gọi lên phòng tổng thống. Thạch Lãng đồng ý, và cô được dẫn vào thang máy.

Trong thang máy, Ngô Hiểu Nguyệt ngồi trên ghế sofa, mắt dõi theo số tầng đang tăng dần, lòng có chút hồi hộp:

— Không biết thổ hào trông thế nào nhỉ? Già hay trẻ? Đẹp trai hay xấu?

Đinh.

Cửa thang máy mở ra, Ngô Hiểu Nguyệt chỉnh lại trang phục, đi theo nhân viên phục vụ ra cửa phòng tổng thống. Nhân viên nhấn chuông, và…

— Răng rắc!

Thạch Lãng mở cửa, nhìn ra ngoài.

— Tiên sinh, khách nhân của ngài đã đến.

— Tốt, ngươi đi xuống trước đi.

Nhân viên phục vụ rời đi, Thạch Lãng cẩn thận quan sát Ngô Hiểu Nguyệt. Cô đứng trước cửa, thanh tú, cao khoảng một mét sáu, mái tóc đen nhánh buông xuống vai, gương mặt nhỏ với đôi má ửng hồng.

Trang phục màu hồng bó sát tôn lên đường cong hoàn hảo, váy ngắn để lộ nửa bắp đùi, đôi chân đi vớ cao màu đen, mang giày cao gót màu nâu.

— Không tệ, thật sự nhìn ngoài đời còn xinh hơn trong video một chút.

Khi Thạch Lãng đang đánh giá, Ngô Hiểu Nguyệt cũng đang nhìn anh. Cô trông bình thường về gương mặt, trang phục và vóc dáng, nhưng lại là người vừa nhận một khoản tiền lớn từ “thổ hào” — một triệu nhân dân tệ.

— Ngươi chính là không thạch không dậy sóng, Lãng ca ca? — Ngô Hiểu Nguyệt tiến lên chào.

— Đúng, là ta. Thật ra, ngoài đời ngươi còn xinh đẹp hơn trên máy vi tính. — Thạch Lãng gật đầu, rồi né sang một bên mời cô vào.

— Oa, nơi này thật xinh đẹp! — Ngô Hiểu Nguyệt vừa bước vào phòng tổng thống đã bị không gian sang trọng, xa hoa thu hút, mắt cô liếc khắp nơi.

Cô tiến đến cửa sổ lớn trước phòng, ngắm nhìn cảnh đêm thành phố rực rỡ.

— Phòng có đẹp hay không thì chưa biết, chỉ biết là hiện tại cảm giác thật tuyệt.

Hai người cùng ở một phòng, hoàn toàn tự nguyện, Thạch Lãng liền tiến tới từ phía sau, ôm nhẹ Ngô Hiểu Nguyệt.

— Chán ghét, không được vội như vậy! Còn chưa tắm nữa cơ mà.

Ngô Hiểu Nguyệt hơi đỏ mặt, đẩy anh ra.

— Vậy thì chúng ta cùng tắm.

Thạch Lãng nhìn thân hình mềm mại của cô, kéo tay cô, nửa đùa nửa thật:

— Không nha, ta tự tắm, ngươi vào phòng ngủ chờ.

Ngô Hiểu Nguyệt vội tránh ra, bước vào phòng tắm.

— Sớm muộn gì cũng là của ta, ngại chi nữa… — Thạch Lãng thầm nghĩ, rồi bước vào phòng ngủ.

Trong phòng ngủ có phòng tắm riêng, anh tắm nhanh, quấn khăn lớn, nằm lên giường.

Nửa giờ sau, Thạch Lãng bắt đầu sốt ruột, định ra xem. Ngô Hiểu Nguyệt lúc này cũng đội khăn tắm lớn, đứng trước cửa phòng ngủ.

— Ừng ực…

Thạch Lãng nhìn cơ thể cô, nuốt nước bọt, hiểu ra ý câu nói “hoa sen mới nở” mà cổ nhân từng nói. Khăn tắm che phần thân, ánh đèn chiếu xuống lộ làn da trắng nõn, mái tóc ướt rủ dài, gương mặt hơi e thẹn.

Cô bước tới gần anh, đôi bắp đùi trắng thon dài nhẹ nhàng đong đưa.

— Ha ha, tiểu mỹ nhân, ta tới.



Đô Thị Thần Hào Tầm Mỹ Hệ Thống (Sắc)

Danh sách chương

Facebook

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire